[3 Giờ] Nhạc Baroque Tập Trung Học Tập Làm Việc – Kết quả tìm kiếm chủ đề nhạc không lời học bài.

Có phải bạn đang tìm chủ đê nhạc không lời học bài phải không? Có phải bạn đang tìm chủ đề [3 Giờ] Nhạc Baroque Tập Trung Học Tập Làm Việc phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây nhé.

[3 Giờ] Nhạc Baroque Tập Trung Học Tập Làm Việc | Top nhạc không lời học bài.

Xem video ở dưới nhé

>> Xem thêm nhiều bản nhạc không có lời tại đây nhé các bạn: https://xemloibaihat.com/nhac-khong-loi

Bạch Thủ Bất Tương Ly – 白头不相离

Vậy là bạn đã xem xong chủ đề [3 Giờ] Nhạc Baroque Tập Trung Học Tập Làm Việc rồi nhé.

Ngoài xem những bản nhạc nhạc không lời học bài thì bạn có thể xem lời bài hát và nhiều nội dung khác liên quan đến âm nhạc tại đây nha: Xemloibaihat.com.

nhạc không lời học bài tại Xemloibaihat.com
nhạc không lời học bài

Tag liên quan đế chủ đề nhạc không lời học bài.

[vid_tags] Xin chân thành cảm ơn.

40 thoughts on “[3 Giờ] Nhạc Baroque Tập Trung Học Tập Làm Việc – Kết quả tìm kiếm chủ đề nhạc không lời học bài.

  1. Khanh Trình says:

    Đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích” nằm trong Truyện Kiều của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du – một tác phẩm có giá trị văn hóa lớn và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Đoạn trích là tiêu biểu và thể hiện đầy đủ nhất cho nghệ thuật tả cảnh ngụ tình tài năng của Nguyễn Du. Nổi bật trong đoạn trích là tâm trạng của Thúy Kiều khi bị giam cầm ở lầu Ngưng Bích.
    Mở đầu tác giả đã vẽ ra khung cảnh không gian và thời gian tại lầu Ngưng Bích, không gian rộng lớn, tĩnh mịch làm nổi bật lên tâm trạng cô đơn và cảnh ngộ bi kịch của Kiều:
    “Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân…
    Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia”
    “Khóa xuân” chính là tình cảnh bị giam hãm, cầm tù của Thúy Kiều ở lầu Ngưng Bích, cảnh ngộ của Kiều đầy bi kịch. Các từ ngữ miêu tả: “vẻ non xa”, “bốn bề bát ngát”, “cát vàng cồn nọ”,… gợi không gian mênh mông rợn ngợp, bày tỏ tâm trạng lạc lõng, bơ vơ của Kiều trước đất trời rộng lớn. Bức tranh có màu sắc, đường nét nhưng lại vắng bóng con người, sự sống, càng tăng thêm vẻ trống trải, hoang vắng và lạnh lẽo. Từ chính hoàn cảnh đó, Thúy Kiều đã ý thiwsc về cảnh ngộ đầy bi kịch của mình:
    “Bẽ bàng mây sớm đèn khuya
    Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng”
    Phân tích tâm trạng nhân vật Thúy Kiều khi ở lầu Ngưng Bích thông qua đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích“Bẽ bàng” chính là tâm trạng hoang mang dến tột độ và chua xót khôn cùng của Kiều với số phận. “Mây sớm đèn khuya” là vòng tuần hoàn khép kín của không gian và thời gian, chính như nỗi đau không có điểm dừng của nàng Kiều. Tám câu thơ tiếp theo là nỗi nhớ của Kiều về người yêu, cha mẹ, trước hết là nàng nhớ về Kim Trọng:
    “Tưởng người dưới nguyệt chén đồng…
    Tấm son gột rửa bao giờ cho phai”
    Đây là một nỗi nhớ kín đáo mà Kiều dành cho Kim Trọng, nàng cảm thấy tiếc nuối và xấu hổ khi đã không giữ được lời thề trăm năm. Sau nỗi nhớ về Kim Trọng, nàng nhớ về gia đình:
    “Xót người tựa cửa hôm mai…
    Sân lai gốc tử đã vừa người ôm”
    Nghĩ về cha mẹ, Kiều không ngừng xót xa thương cảm, nàng đã không thể làm tròn chữ hiếu, không thể bên cạnh phụng dưỡng cho cha mẹ. Nàng nhớ người yêu trước, nhớ cha mẹ sau cũng là điều dễ đồng cảm, bởi nàng đã phá lời thề với Kim Trọng, phụ tấm lòng của chàng nên cảm thấy rất có lỗi. Còn với cha mẹ, nàng đã kịp báo hiếu phần nào, hơn nữa còn có em trai và Thúy Vân chăm lo. Đặc biệt trong tám câu thơ cuối bài, tâm trạng buồn đau của Thúy Kiều được diễn tả theo nhiều cung bậc khác nhau:
    “Buồn trông ngọn nước mới sa…
    Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”
    Bốn cặp câu thơ lục bát với điệp từ “buồn trông” ở mỗi cặp câu vừa làm hiện lên bức tranh cảnh vât lại tô đậm tâm trạng của nàng Kiều. Nỗi buồn đau, xót xa ngày càng tha thiết, nàng hoang mang trước những dự cảm chẳng làng về một cuộc đời đầy rẫy những sóng gió, đau khổ.
    Đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích” là một bức tranh đầy tâm trạng, tâm trạng của nàng Kiều được đại thi hào Nguyễn Du diễn tả thật sinh động và chân thực. Qua tâm trạng đó, người đọc cảm nhận được cảnh ngộ đầy bị kịch, số phận bèo bọt của Thúy Kiều nói riêng và người phụ nữ trong xã hội cũ nói chung.

  2. Cô nàng Manga says:

    2020.10.19 Bắt đầu một ngày của cô gái nơi sứ PHù Tang là một bản nhạc đầy lắng đọng…………
    Năm thứ năm của cô gái vẫn đang trôi đi nhẹ nhàng như bản nhạc này, hôm nay cô lôi cuốn "幸せになる勇気”-Dám HẠnh Phúc của tác giả Kishimi ichirou ra đọc,CUộc sống cứ thế trôi đi, cô không học được gì nhiều trên sách vở hay trường lớp – mà cô học được cách trưởng thành , cách nhìn nhận và dám đối diện với mọi thứ xung quanh một cách mạnh mẽ hơn.
    VÌ CÔ XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC HẠNH PHÚC phải không?

    Anh- người đầu tiên và cô từng nghĩ sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời cô có thể dành trọn tình yêu của mình. Nhưng cuộc đời chẳng như ta mong muốn, vào một ngày mưa phùn anh và cô đã mãi mãi dời xa nhau như thể. Thời gian trôi qua cô vẫn lặng lẽ theo dõi cuộc đời anh, hình như anh đã tìm thấy một nửa của mình-và rồi anh quay lại xứ Phù Tang !!nhưng không, không phải vì cô nữa mà là vì hạnh phúc mới của anh mang tên"người đó".
    CÔ đã từng hỏi anh rằng: anh có thể vì cô mà trở lại Nhật, trở lại với công việc trước kia của anh được không? nhưng anh đã khước từ cô, và hai người đã kết thúc ở đó.Tình yêu hai người quá đẹp quá tuyệt vời, không một lần than trách hay cãi vã, chỉ toàn những ký ức đẹp trong bức tranh có anh và cô.Ba mẹ, bạn bè hai bên đều mong sẽ sớm có một gia đình nhỏ mới từ cô và anh..

    Người ta nói tình yêu chỉ đẹp khi nó còn dang dở, nhưng không đâu. Đó chỉ là lời bào chữa của bản thân của họ , để trái tim thôi không chịu tổn thương nữa… .. với cô , cô thì luôn nghĩ rằng đó là một vết thương chẳng bao giờ có thể lành được.
    Một năm đắm chìm trong nước mắt , đọc sách, nghe nhạc, thậm chí lúc đứng làm part time nước mắt cô cứ rơi mà không hiểu tại sao. Cô trốn tránh tất cả mọi người mọi thứ xung quanh đối với cô là một cái gì đó đáng sợ..Trở về nhà với bốn bức tường , cô cũng không làm gì ngoài khóc. Cô sợ làm tổn thương bme , sợ ảnh hưởng nhũng người xung quanh, nên cô đã chọn cách 1 mình.
    Một năm nữa lại trôi qua, Cô và Anh có hẹn với Hà Nội. Và rồi chẳng thể nói với nhau một lời, HÀ NỘI đầy ắp tiếng cười ngày nào chỉ còn lại là những tiếc nuối và nỗi buồn dang dở.
    và..
    Một năm nữa đến, anh và cô đã chẳng còn liên lạc hay bất kỳ một điều gì liên quan về nhau nữa. Sau nhiều lần trăn trở cô quyết định xóa một "tài khoản" được coi là "của riêng" của cô và anh hàng ngàn tấm ảnh ,vi-deo , đứa con tinh thần của anh và cô. Dù cho có xóa hết , nhưng những kỉ niệm đó cứ hiện mồn một lên trước mắt cố, cô vẫn BUỒN, nhưng chẳng còn nước mắt để rơi nữa.

    Rồi cái gì tới cũng sẽ tới, anh và "người đó" sắp cưới….. Tuy biết giữa cô và anh chẳng còn gì, mà sao cô vẫn buồn. Cô khóc, cô lại khóc sau bao ngày , tưởng chừng cô sẽ không vì anh mà khóc nữa.Cô cố tỏ ra mạnh mẽ làm gì, để cho ai xem chứ??

    và từ bây giờ cô hay sống cho cô nha. CÔ GÁI.
    TẠM BIỆT ANH.
    27 tuổi sẽ không là quá muộn cho một bắt đầu phải không?

Comments are closed.