Ngoài karaoke thì bạn có thể Xem lời bài hát tại web này nữa nha.
Tag liên quan thu cuối karaoke.
[vid_tags]
Xin chân thành cảm ơn.
Xem Lời Bài Hát
Xem lời bài hát là một trong những trang web cung cấp lời nhạc mới nhất hiện nay. Nếu các bạn có nhu cầu tìm lyrics hay lời một bài hát bất kỳ thì bạn có thể tìm ngay đến trang Xem lời bài hát. Chúng tôi với mong muốn cung cấp cho bạn giải pháp nhanh nhất khi tìm lời bài hát.
Liên hệ với chúng tôi tại đây để có thêm nhiều thông tin hơn.
Chân thành cảm ơn các bạn đã tin tưởng chúng tôi. Chúc các bạn có những bản nhạc hay nhất mỗi ngày.
43 thoughts on “Karaoke Thu Cuối – Yanbi ft Mr T, Hằng Bing Boong full beat – Dễ ca nhất cho nam và nữ”
Ế giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì ko như vậy GIỜ lại ngẫm trong vị đắng caffe buồn chiêu thứ 7 AI kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là… MỚI đó mùa thu qua LÀ lá úa cành cây khô SỐ em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô 1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thủa VẬY thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa CÁC lại lá vàng, bán tương tư buồn không tên THANH thanh cơn gió thổi mùa đông đến NIÊN thiếu tình yêu ta NỬA hừng hờ, nửa kiêu sa MÙA thu của 2 ta mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá đóng khung kỉ niệm đi em chút lá úa, phần tương tư, đường ko ai, dài vô biên, tận chân mây hàng cây khô, làn mây đen, chút giông tố, mùa thu cuối
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở Yêu… một người có lẽ phải học thêm nhiều điều Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều Không! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu? Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng Đông tới ghé nhắn anh rằng Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hoà tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
THẾ giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì ko như vậy GIỜ lại ngẫm trong vị đắng caffe buồn chiêu thứ 7 AI kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là… MỚI đó mùa thu qua LÀ lá úa cành cây khô SỐ em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô 1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thủa VẬY thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa CÁC lại lá vàng, bán tương tư buồn không tên THANH thanh cơn gió thổi mùa đông đến NIÊN thiếu tình yêu ta NỬA hừng hờ, nửa kiêu sa MÙA thu của 2 ta mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá đóng khung kỉ niệm đi em chút lá úa, phần tương tư, đường ko ai, dài vô biên, tận chân mây hàng cây khô, làn mây đen, chút giông tố, mùa thu cuối
1 mùa thu đã trôi qua, tình ta cũng trôi xa Còn đọng lại trong anh là hình ảnh của đôi ta Đang dần bị phôi pha, em nhìn không xót hả Anh từng xem tình yêu này là tất cả với anh
Anh thèm được ngủ, với cả trời cũng chuyển sang thu Bởi vì khi lạc vào trong đó nỗi nhớ của anh mới có hình thù… … Anh vội vàng bất chấp lần này để bầu trời kia mang cơn mưa tới Cốc rượu đắng anh đặt trên bàn chờ đợi,…em muốn thì mình cưa đôi… Anh biết lòng nửa hờn nửa dỗi, trống rỗng buông không thành lời Anh biết câu “em chẳng sao đâu” ắt hẳn cũng chỉ là lời nói dối… Sự im lặng là cách nhanh nhất để em có thể đẩy mình ra xa Những cố gắng ít ỏi từ anh là lí do mình trở nên xa lạ? Buồn thì có sao đâu, không biết là được bao lâu Anh lạc đường nửa rồi em ơi? Biết đâu đây chỉ là khúc dạo đầu? Cánh cửa phòng mọi khi anh đưa tay mở mà không một chút do dự… Ừ lẽ ra anh nên chuẩn bị kĩ hơn để chấp nhận chuyện này chứ… Mây trôi dạt giữa trời mênh mông có khi vì buông nên phải bạc màu… Sợ tụi mình chẳng đủ bình tĩnh để lúc nào đó lỡ lại lạc nhau… Sợ im lặng biến thành thói quen, rồi em cũng phai nhạt dẫu… chặng đường dài rồi sẽ tối đèn…còn anh lỡ hẹn đến mãi về sau…
Em là áng Mây…trôi bồng bềnh giữa trời hoàng hôn rồi khuất Còn anh mê muội như loài bồ câu lạc giữa thềm vàng rải thóc Anh chỉ muốn say sưa cùng em trên cánh đồng buồn trải rộng “Hát” với nhau về những câu chuyện có người khiến em phải lòng,… Rồi bỏ em lại…đi thật xa… để khoảng trống dành cho anh đó Nơi mà ngoài những hạt mưa lạ anh chỉ thấy những chặng đường quanh co Nơi mà anh bỗng chốc nhìn qua chết lặng thấy mình trong đó Nơi mà em chỉ việc ngả lưng sau những ngày dài còn lại hãy để anh lo
* * * Cho bao nhiêu yêu thương nay bay xa Hoen đôi mi khi thu đưa em qua Đã từng ngọt ngào giờ nhận đắng cay vì anh
Thu vờn tóc em mơn man bên làn gió Vương trên mi ai lá rụng con phố nhỏ Nhẹ nhàng đâu đây mùi hương hoa sữa đó
Nghe xung quanh âm thanh vang lên sao thân quen Trong bao nhiêu ngu ngơ vu vơ mùa lá vắng Thật nhẹ nhàng dù mùa thu không còn yêu anh nữa
Đã từ rất lâu rồi trong anh định nghĩa hai tiếng yêu thương anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có em Mùa thu đó anh có em
Vậy cớ sao giờ Hơn một năm trôi qua người đã khác xa thật nhiều Anh nghe tiếng lá rơi không còn em nữa… Mùa thu đến anh không còn em nữa…
Có lẽ nào… Em vội quên đi Có lẽ nào… Em đưa mùa thu đi Có lẽ nào… Mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào… Em buông anh đi xa mất Có lẽ nào… Anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ Anh mất em rồi Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở Yêu…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều Không Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng Đông tới ghé nhắn anh rằng Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng Lê đôi chân bơ vơ anh đã hụt hẫng thật nhiều Sao anh không thể ngăn nước mắt nhạt nhoà Đành ôm bờ vai lạnh cuối thu Cho anh thêm ngậm ngùi Cho bao nhiêu yêu thương vút bay Cho bao nhiêu yêu thương mãi xa Xa cuối tận chân trời Nơi đó anh đã mất em Có lẽ nào… Em vội quên đi Có lẽ nào… Em đưa mùa thu đi Có lẽ nào… Mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào… Em buông anh đi xa mất Có lẽ nào… Anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ và anh đã mất em rồi Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm Cũng chính là lúc ôm em thật chặt băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền không tên Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến Chỉ là giấc mơ quá êm đềm Trọn vẹn một vòng tay dịu êm… Rồi cứ man mác vu vơ ngẩn ngơ chờ đông tới… Liệu rằng một mai sẽ còn thấy nhau trên đường đời… Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi Bài hát cất lên về Thu Hà Nội sẽ theo cùng em… nhưng cùng hình bóng mới…
Có lẽ nào… Em vội quên đi Có lẽ nào… Em đưa mùa thu đi Có lẽ nào… Mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào… Em buông anh đi xa mất Có lẽ nào… Anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ Có lẽ nào… Em vội quên đi Có lẽ nào… Em đưa mùa thu đi Có lẽ nào… Mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào… Em buông anh đi xa mất Có lẽ nào… Anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ Anh mất em rồi …
Bố em hút rất nhiều thuốc Mẹ em khóc mắt lệ nhoà Bố anh thì đi lại còn mẹ anh gọi điện thoại đến từng nhà Nhiều ngày rồi mình không về, không liên lạc được gì cả Chỉ vỏn vẹn mảnh giấy "đừng lo, đêm nay con đi chơi xa Em ơi đi trốn với anh Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh Chạy con xe anh chở em tròng trành Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh Mình ngủ một giấc mà không cần báo thức Giờ này mọi khi anh đang trong ca trực Em thì đang lo ngày mai giảng đường Ôi những thứ chán chường không tẹo nào háo hức
Rap Verse 2: YÊU…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều KHÔNG…! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu. Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng… Đông tới ghé nhắn anh rằng… Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng. Tôi lạc quan giữa đám đông, nhưng khi 1 mình thì lại không Cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng Lắm lúc chỉ muốn có ai đó , dang tay ôm lấy tôi vào lòng Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng, cô đơn 1 lần rồi khỏi những khoảng trống. Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm, sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng Chỉ 1 lần thôi , cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong Người lạ ơi ! người đến ủi an tâm hồn này được không ?
Cho bao nhiêu yêu thương nay bay xa… Hoen đôi mi thu đưa em qua… Đã từng ngọt ngào giờ nhận đắng cay vì anh… “Thu vờn tóc em mơn man bên làn gió Vương trên mi ai lá rụng con phố nhỏ Nhẹ nhàng đâu đây mùi hương hoa sữa đó Nghe xung quanh âm thanh vang lên sao thân quen Trong bao nhiêu ngu ngơ, vu vơ mùa lá vắng. Thật nhẹ nhàng dù mùa thu không còn yêu anh nữa…”
Yanbi: Đã từ rất lâu rồi, trong anh định nghĩa 2 tiếng yêu thương anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có em… Mùa thu đó anh có em… Vậy cớ sao giờ… Hơn 1 năm trôi qua, người đã khác xa thật nhiều… Anh nghe tiêng lá rơi không còn êm nữa… Mùa thu đến anh không còn em nữa…
Chorus:
Có lẽ nào… Em vội quên đi Có lẽ nào… Em đưa mùa thu đi Có lẽ nào… Mùa thu chẳng còn lại gì, trong tâm trí em Có lẽ nào… Em buông anh đi xa mất Có lẽ nào… Anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là 1 giấc mơ Anh mất em rồi…!
Hợp âm đầu tiên của lời rap cũng là hợp âm Am vừa đánh ở trên (2 hợp âm là 1) vì lời rap đọc nối tiếp luôn lời hát Rap Verse 1: (Mr.T)
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt TRANG giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng EM nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng CÓ hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng BIẾT lúc nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa LÀ khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa ANH yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở YÊU…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều KHÔNG…! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu. Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng… Đông tới ghé nhắn anh rằng… Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
Bridge: (Yanbi)
Lê đôi chân bơ vơ anh đã hụt hẫng thật nhiều (Thật nhiều) Sao anh không thể ngăn nước mắt nhạt nhoà (Vì ai…?) Đành ôm bờ vai lạnh cuối thu Cho anh thêm ngậm ngùi… (Vì anh…) Cho bao nhiêu yêu thương vút bay… Cho bao nhiêu yêu thương mãi xa… (Mãi xa) Xa cuối tận chân trời…
Rap Verse 2: (Mr.T)
Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm… Cũng chính là lúc ôm em thật chặt băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền ký ức không tên Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến Chỉ là giấc mơ quá êm đềm Trọn vẹn 1 vòng tay dịu êm… Rồi cứ man mác vu vơ, ngẩn ngơ chờ đông tới… Liệu rằng 1 mai sẽ còn, thấy nhau trên đường đời… Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi Bài hát cất lên về “Thu Hà Nội” sẽ theo cùng em… nhưng cùng hình bóng mới.
Thế giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì không như vậy Giờ lại ngẫm trong vị đắng cafe buồn chiều thứ 7 Ai kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là.. Mới đó mùa thu qua Là lá úa cành cây khô Số em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô 1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thủa Vậy thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa Các lại lá vàng , bán tương tư buồn không tên Thanh thanh cơn gió thổi mùa đông đến Niên thiếu tình yêu ta Nửa hững hờ , nửa kiêu sa Mùa thu của 2 ta Mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica Giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá Đóng khung kỉ niệm đi em Chút lá úa , phần tương tư , đường không ai , dài vô biên , tận chân mây Cành cây khô , chút mây đen , mắt đỏ hoen , mùa thu cuối
1:38
Mình chỉ nghe beat thoi
Ế giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì ko như vậy
GIỜ lại ngẫm trong vị đắng caffe buồn chiêu thứ 7
AI kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là…
MỚI đó mùa thu qua
LÀ lá úa cành cây khô
SỐ em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô
1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thủa
VẬY thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa
CÁC lại lá vàng, bán tương tư buồn không tên
THANH thanh cơn gió thổi mùa đông đến
NIÊN thiếu tình yêu ta
NỬA hừng hờ, nửa kiêu sa
MÙA thu của 2 ta
mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica
giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá
đóng khung kỉ niệm đi em
chút lá úa, phần tương tư, đường ko ai, dài vô biên, tận chân mây
hàng cây khô, làn mây đen, chút giông tố, mùa thu cuối
THẾ giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì ko như vậy
GIỜ lại ngẫm trong vị đắng caffe buồn chiêu thứ 7
AI kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là…
MỚI đó mùa thu qua
LÀ lá úa cành cây khô
SỐ em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô
1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thuở
VẬY thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa
CÁC lại lá vàng, bán tương tư buồn không tên
THANH thanh cơn gió thổi mùa đông đến
NIÊN thiếu tình yêu ta
NỬA hừng hờ, nửa kiêu sa
MÙA thu của 2 ta
mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica
giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá
đóng khung kỉ niệm đi em
chút lá úa, phần tương tư, đường ko ai, dài vô biên, tận chân mây
hàng cây khô, làn mây đen, chút giông tố, mùa thu cuối…
Thu đến và đi, như những gì đã sắp đặt
Ta rồi cũng đến lúc rời xa khiến con tim anh như thắt chặt
Và khi đôi mắt không hướng về nhau
kỉ niệm khiến ta vương lệ mau
Vì lạ yêu hi sinh, ta vốn biết rằng "Thương" để đau
"Từng là tất cả" nhưng giờ "Người lạ" khiến ta "Cạn cả nước mắt"
"Khóc một mình" "Vì ta đã yêu" giờ một mình anh "Sống bên khoảnh lặng"
"Tất cả tại anh" "Đánh mất" mọi thứ vụt mau khi thu trôi
"Tốt hơn đừng về" không dễ nói ra vì "Đau vậy đủ rồi"
Vì thu ấy em vội vàng đi
Không để lại gì trên đôi hàng mi
Anh đã làm tất cả mọi thứ
Nhưng vẫn chỉ khiến tim tôi càng suy
Nổi đau nào cũng sẽ qua sự vất vả sau cái cau mày
Chúng ta sẽ có tất cả, chỉ không có chúng ta sau này
Em đừng buồn dù đang ở nơi đâu
đừng đau lòng hãy để nó vơi mau
Ta hạnh phúc khi ở cạnh lúc giông bão đang ngủ yên ngoài khơi sâu
Thu cuối ta đi bên nhau, có lẽ là lúc yên bình nhất
Và lúc mùa thu đi qua cũng là lúc anh biết rằng duyên tình mất
Hà nội có lẽ đẹp nhất về đêm
Nhưng đêm nay ở ulaw, em sẽ có anh cận kề bên
Khoảnh khắc mà mình bên nhau
Tay nắm tay cùng trên sân khấu
Chill điệu nhạc cùng với vần câu
Đi qua biết bao nhiêu giông bão, ta mới hiểu được là mình cần nhau
Thu đi qua để ta ngất ngây vọng lại
Để hiểu lúc ta bên nhau
là những phút giây trọng đại
Thu đến nhắn với anh rằng
Kỉ niệm rồi cũng trôi xa
để rồi đôi ta phôi pha hoà tan vào trong những mật ngọt của dối trá
Bởi vì anh nhận ra rằng
22/10/2020
huyền thoại
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Yêu… một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
Không! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu?
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hoà tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
THẾ giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì ko như vậy
GIỜ lại ngẫm trong vị đắng caffe buồn chiêu thứ 7
AI kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là…
MỚI đó mùa thu qua
LÀ lá úa cành cây khô
SỐ em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô
1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thủa
VẬY thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa
CÁC lại lá vàng, bán tương tư buồn không tên
THANH thanh cơn gió thổi mùa đông đến
NIÊN thiếu tình yêu ta
NỬA hừng hờ, nửa kiêu sa
MÙA thu của 2 ta
mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica
giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá
đóng khung kỉ niệm đi em
chút lá úa, phần tương tư, đường ko ai, dài vô biên, tận chân mây
hàng cây khô, làn mây đen, chút giông tố, mùa thu cuối
04.10.2020 ai còn xem điểm danh nào
Mùa thu 2020 nghe lại bài này năm nào cũng vẫn hay nhất
Rap: 1:38 và 3:15 (y)
Lol
Thứ 7 .tháng 11 năm 2020 ai còn nghe ko
Hát đc mỏi muồn ae ạ
21/6/2020
1 mùa thu đã trôi qua, tình ta cũng trôi xa
Còn đọng lại trong anh là hình ảnh của đôi ta
Đang dần bị phôi pha, em nhìn không xót hả
Anh từng xem tình yêu này là tất cả với anh
Tôi
Anh thèm được ngủ, với cả trời cũng chuyển sang thu
Bởi vì khi lạc vào trong đó nỗi nhớ của anh mới có hình thù…
…
Anh vội vàng bất chấp lần này để bầu trời kia mang cơn mưa tới
Cốc rượu đắng anh đặt trên bàn chờ đợi,…em muốn thì mình cưa đôi…
Anh biết lòng nửa hờn nửa dỗi, trống rỗng buông không thành lời
Anh biết câu “em chẳng sao đâu” ắt hẳn cũng chỉ là lời nói dối…
Sự im lặng là cách nhanh nhất để em có thể đẩy mình ra xa
Những cố gắng ít ỏi từ anh là lí do mình trở nên xa lạ?
Buồn thì có sao đâu, không biết là được bao lâu
Anh lạc đường nửa rồi em ơi? Biết đâu đây chỉ là khúc dạo đầu?
Cánh cửa phòng mọi khi anh đưa tay mở mà không một chút do dự…
Ừ lẽ ra anh nên chuẩn bị kĩ hơn để chấp nhận chuyện này chứ…
Mây trôi dạt giữa trời mênh mông có khi vì buông nên phải bạc màu…
Sợ tụi mình chẳng đủ bình tĩnh để lúc nào đó lỡ lại lạc nhau…
Sợ im lặng biến thành thói quen, rồi em cũng phai nhạt dẫu…
chặng đường dài rồi sẽ tối đèn…còn anh lỡ hẹn đến mãi về sau…
Em là áng Mây…trôi bồng bềnh giữa trời hoàng hôn rồi khuất
Còn anh mê muội như loài bồ câu lạc giữa thềm vàng rải thóc
Anh chỉ muốn say sưa cùng em trên cánh đồng buồn trải rộng
“Hát” với nhau về những câu chuyện có người khiến em phải lòng,…
Rồi bỏ em lại…đi thật xa… để khoảng trống dành cho anh đó
Nơi mà ngoài những hạt mưa lạ anh chỉ thấy những chặng đường quanh co
Nơi mà anh bỗng chốc nhìn qua chết lặng thấy mình trong đó
Nơi mà em chỉ việc ngả lưng sau những ngày dài còn lại hãy để anh lo
có lẽ nào → thế đ** nào
Giờ còn nghiện
Khanh Huong Trung @@
2020 20 th 2 còn ai hk
2020 ai còn xem
Hát muốn tăng xong máu🥴
Năm 2020 còn ai nghe không?
2020 còn ai hát ko ahihi
Hay quá
Ca khúc: Thu Cuối
Ca sĩ: Yanbi
*
*
*
Cho bao nhiêu
yêu thương nay bay xa
Hoen đôi mi
khi thu đưa em qua
Đã từng ngọt ngào
giờ nhận đắng cay vì anh
Thu vờn tóc em
mơn man bên làn gió
Vương trên mi ai
lá rụng con phố nhỏ
Nhẹ nhàng đâu đây
mùi hương hoa sữa đó
Nghe xung quanh âm thanh
vang lên sao thân quen
Trong bao nhiêu ngu ngơ
vu vơ mùa lá vắng
Thật nhẹ nhàng
dù mùa thu
không còn yêu anh nữa
Đã từ rất lâu rồi
trong anh định nghĩa
hai tiếng yêu thương
anh không thể trao cho ai
kể từ khi anh có em
Mùa thu đó anh có em
Vậy cớ sao giờ
Hơn một năm trôi qua
người đã khác xa
thật nhiều
Anh nghe tiếng lá rơi
không còn em nữa…
Mùa thu đến
anh không còn em nữa…
Có lẽ nào…
Em vội quên đi
Có lẽ nào…
Em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào…
Mùa thu chẳng còn lại gì
trong tâm trí em
Có lẽ nào…
Em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào…
Anh không phải người
mà em yêu nhất
Có lẽ nào…
Anh phải tự nhủ rằng
chỉ là một giấc mơ
Anh mất em rồi
Thu đến và đi
như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng
đâu thể mờ đi từng
màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát
có lẽ chưa bao giờ
anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua
bao ngọt ngào
bao nhiêu cố gắng
Có hay không
những bước thềm trong
con tim em cần
một khoảng rộng
Biết lúc nào
anh có thể lại được gặp
em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận
mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn
như một định lí
đã muôn thuở
Yêu…!
một người có lẽ
phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép
cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt
tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương
trôi qua trong em
nào thật nhiều
Không
Lí do nào đã khiến em
cùng người đó gặp
mặt rồi vội yêu
Cánh cửa hy vọng
như đang đổ sập
ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn
bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng
qua nhanh cuốn theo
cơn gió lặng lẽ hòa tan
vào trong một buổi chiều
mưa vắng
Lê đôi chân bơ vơ
anh đã hụt hẫng thật nhiều
Sao anh không thể
ngăn nước mắt nhạt nhoà
Đành ôm bờ vai
lạnh cuối thu
Cho anh thêm ngậm ngùi
Cho bao nhiêu
yêu thương vút bay
Cho bao nhiêu
yêu thương mãi xa
Xa cuối tận chân trời
Nơi đó anh đã mất em
Có lẽ nào…
Em vội quên đi
Có lẽ nào…
Em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào…
Mùa thu chẳng còn lại gì
trong tâm trí em
Có lẽ nào…
Em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào…
Anh không phải người
mà em yêu nhất
Có lẽ nào…
Anh phải tự nhủ rằng
chỉ là một giấc mơ
và anh đã mất em rồi
Hà Nội có lẽ
đẹp nhất về đêm
Cũng chính là lúc
ôm em thật chặt
băng qua mọi nẻo phố cổ
ta thường đến
Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau
miền không tên
Giật mình chợt nhớ anh
không thể với đến
Chỉ là giấc mơ
quá êm đềm
Trọn vẹn một
vòng tay dịu êm…
Rồi cứ man mác vu vơ
ngẩn ngơ chờ đông tới…
Liệu rằng một mai sẽ còn
thấy nhau trên đường đời…
Ta cũng đâu ngờ
sau bao ngày chờ đợi
Bài hát cất lên về
Thu Hà Nội
sẽ theo cùng em…
nhưng cùng hình bóng mới…
Có lẽ nào…
Em vội quên đi
Có lẽ nào…
Em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào…
Mùa thu chẳng còn lại gì
trong tâm trí em
Có lẽ nào…
Em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào…
Anh không phải người
mà em yêu nhất
Có lẽ nào…
Anh phải tự nhủ rằng
chỉ là một giấc mơ
Có lẽ nào…
Em vội quên đi
Có lẽ nào…
Em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào…
Mùa thu chẳng còn lại gì
trong tâm trí em
Có lẽ nào…
Em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào…
Anh không phải người
mà em yêu nhất
Có lẽ nào…
Anh phải tự nhủ rằng
chỉ là một giấc mơ
Anh mất em rồi
…
29/12/2019 ôn lại ký ức nào
Bố em hút rất nhiều thuốc
Mẹ em khóc mắt lệ nhoà
Bố anh thì đi lại còn mẹ anh gọi điện thoại đến từng nhà
Nhiều ngày rồi mình không về, không liên lạc được gì cả
Chỉ vỏn vẹn mảnh giấy "đừng lo, đêm nay con đi chơi xa
Em ơi đi trốn với anh
Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh
Chạy con xe anh chở em tròng trành
Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh
Mình ngủ một giấc mà không cần báo thức
Giờ này mọi khi anh đang trong ca trực
Em thì đang lo ngày mai giảng đường
Ôi những thứ chán chường không tẹo nào háo hức
Rap Verse 2:
YÊU…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
KHÔNG…! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu.
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng…
Đông tới ghé nhắn anh rằng…
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
Tôi lạc quan giữa đám đông, nhưng khi 1 mình thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó , dang tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng, cô đơn 1 lần rồi khỏi những khoảng trống.
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm, sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng
Chỉ 1 lần thôi , cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong
Người lạ ơi ! người đến ủi an tâm hồn này được không ?
2019 rồi còn ai hát ko
14/11/2019 ai còn nghe ko
1:37
11/10/2019 ông nào còn vào phòng karaoke đọc ráp nào :v
11/10/2019 chào
Cho bao nhiêu yêu thương nay bay xa…
Hoen đôi mi thu đưa em qua… Đã từng ngọt ngào giờ nhận đắng cay vì anh…
“Thu vờn tóc em mơn man bên làn gió
Vương trên mi ai lá rụng con phố nhỏ
Nhẹ nhàng đâu đây mùi hương hoa sữa đó
Nghe xung quanh âm thanh vang lên sao thân quen
Trong bao nhiêu ngu ngơ, vu vơ mùa lá vắng.
Thật nhẹ nhàng dù mùa thu không còn yêu anh nữa…”
Yanbi:
Đã từ rất lâu rồi, trong anh định nghĩa 2 tiếng yêu thương anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có em…
Mùa thu đó anh có em…
Vậy cớ sao giờ… Hơn 1 năm trôi qua, người đã khác xa thật nhiều…
Anh nghe tiêng lá rơi không còn êm nữa…
Mùa thu đến anh không còn em nữa…
Chorus:
Có lẽ nào… Em vội quên đi
Có lẽ nào… Em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào… Mùa thu chẳng còn lại gì, trong tâm trí em
Có lẽ nào… Em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào… Anh không phải người mà em yêu nhất
Có lẽ nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là 1 giấc mơ
Anh mất em rồi…!
Hợp âm đầu tiên của lời rap cũng là hợp âm Am vừa đánh ở trên (2 hợp âm là 1) vì lời rap đọc nối tiếp luôn lời hát
Rap Verse 1: (Mr.T)
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
TRANG giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
EM nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng
CÓ hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng
BIẾT lúc nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa
LÀ khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
ANH yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
YÊU…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
KHÔNG…! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu.
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng…
Đông tới ghé nhắn anh rằng…
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
Bridge: (Yanbi)
Lê đôi chân bơ vơ anh đã hụt hẫng thật nhiều (Thật nhiều)
Sao anh không thể ngăn nước mắt nhạt nhoà (Vì ai…?)
Đành ôm bờ vai lạnh cuối thu
Cho anh thêm ngậm ngùi… (Vì anh…)
Cho bao nhiêu yêu thương vút bay…
Cho bao nhiêu yêu thương mãi xa… (Mãi xa)
Xa cuối tận chân trời…
Rap Verse 2: (Mr.T)
Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm…
Cũng chính là lúc ôm em thật chặt băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền ký ức không tên
Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến
Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
Trọn vẹn 1 vòng tay dịu êm…
Rồi cứ man mác vu vơ, ngẩn ngơ chờ đông tới…
Liệu rằng 1 mai sẽ còn, thấy nhau trên đường đời…
Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
Bài hát cất lên về “Thu Hà Nội” sẽ theo cùng em… nhưng cùng hình bóng mới.
Hay quá , đoc đc rồi
hát xong hết hơi lun
Có ai còn nghe k
Tao đéo biết hát là nhiw nào
Thế giới vẫn đổi thay, dù xưa anh nghĩ em thì không như vậy
Giờ lại ngẫm trong vị đắng cafe buồn chiều thứ 7
Ai kia có còn nhớ dáng thu khi vừa đến, cho dù là..
Mới đó mùa thu qua
Là lá úa cành cây khô
Số em là hay quên, còn số anh đành ngây ngô
1 ngày gặp lại, hẹn em 1 chiều thu cuối dài muôn thủa
Vậy thì giờ này mùa thu bên em bớt buồn chưa
Các lại lá vàng , bán tương tư buồn không tên
Thanh thanh cơn gió thổi mùa đông đến
Niên thiếu tình yêu ta
Nửa hững hờ , nửa kiêu sa
Mùa thu của 2 ta
Mùa thu trong những bức ảnh chụp Leica
Giữ những gì đẹp nhất ở lại nhá
Đóng khung kỉ niệm đi em
Chút lá úa , phần tương tư , đường không ai , dài vô biên , tận chân mây
Cành cây khô , chút mây đen , mắt đỏ hoen , mùa thu cuối
Bữa nghe nhà hàng xóm cũng ca bài này mà nhạc phần điệp khúc y như bản gốc nhưng sao nhạc ở bản này khác phần nhạc điệp khúc thế