Me Cua Nó karaoke thangzet – Kho video karaoke dễ ca nhất

Có phải bạn đang muốn tìm chủ đề Me Cua Nó karaoke thangzet phải không? Xemloibaihat.com sẽ giới thiệu đến bạn chủ đề karaoke me cua nó ngay sau đây.

Me Cua Nó karaoke thangzet | Kho video karaoke ca liền.

Hình ảnh liên quan đến chủ đề karaoke me cua nó do Xemloibaihat.com cung cấp miễn phí.

Me Cua Nó karaoke thangzet
Me Cua Nó karaoke thangzet

Ngoài xem những video liên quan đến chủ đề Tổng hợp video karaoke ca liền này bạn có thể xem thêm những video karaoke khác do chúng tôi cung cấp tại đây: https://xemloibaihat.com/karaoke-online.

Những thông tin liên quan đến chuyên mục Me Cua Nó karaoke thangzet.

.

Cách mọi người tìm kiếm về chủ đề Me Cua Nó karaoke thangzet.

karaoke me cua nó

[vid_tags]

#Cua #Nó #karaoke #thangzet

https://xemloibaihat.com/ Hy vọng rằng những bái hát về chủ đề karaoke me cua nó mà chúng tôi cung cấp sẽ Có giá trị cho bạn. Xin chân thành cảm ơn.

43 thoughts on “Me Cua Nó karaoke thangzet – Kho video karaoke dễ ca nhất

  1. Tồ says:

    hành lý đón xe ôm trở về nhà..nó muốn về thật nhanh để mong tạ tội với ông bà…
    Nó hứa Sẽ ngoan ngoãn sẽ không làm ông bà buồn..sẽ làm người có ích cho xã hội nhưng đã muộn..
    Tất cả giờ đã trẻ khi nó vừa về tới đôi chân nó ngã quỵ khi ông bà đã qua đời..di ảnh hai làng khói khiến mắt đỏ sóng mũi cay..
    Nó hết lên thật to không muốn chấp nhận sự thật này..tám năm trong bóng tối sao ông bà không đến thăm…
    Ngoại nó không còn nữa giờ nó biết sống với ai…cha nó thì đã mất mẹ bỏ đi còn nhỏ dại..nó chỉ còn một mình trong mái nghèo hiu quảnh muốn làm lại cuộc đời nhưng sung quanh đều xa lánh…
    Nó gạt hết nước mắt lên sài gòn mưu sinh…nó làm đủ mọi thứ ngoại trừ công việt bất chính…
    Nó tránh xa thuốc lá không làm bạn với bồ đà…quết không ngựa quên đường cũ như trong clup trông quán bar… Mỗi khi trong giấc ngủ nó đều mơ mình thấy mẹ…giữa dòng đời xô bổ nó ước có mẹ để trở chê.. vô tình nó nhặt được một ví tiền trong hẻm nhỏ…số tiền cũng khá lớn đủ để cuộc sống nó ấm no… Nưng không nó không lấy lương tâm nó không cho phép…nó nhìn lại trông ví có một danh thiếp mở ra xem…nó lần theo địa chit rồi tìm đến một căn nhà … Khoảng chừng 5 phút sau một người phụ nữ đi ra.. nó vội trả lại tiền rồi bỏ đi không đấn đo…có phải là định mệnh khi người đó là mẹ nó.. mẹ nó giờ cao sang mẹ của nó nó giờ quyền quý…mẹ của nó là người thành đạt bà đi xe hơi sài tiền tỷ…nó muốn nhìn lại mẹ tình mẫu tử nó khát khao..nó muốn ôm chầm lấy mẹ nhưng chỉ là giấc chim bao…nó bỏ chạy thật nhanh không dám đối đầu với sự thật…gặp lại mẹ nó mừng lám nhưng nó vẵn Còn Rất hận..
    Nó hận nó hận mẹ bỏ nó đi theo người lạ…nó hận mẹ của nó khiến cuộc đời nó sống bê tha…nếu như còn có mẹ thì tương lai nó đâu ê chè..và nếu nó còn có mẹ thì cuộc sống đã bình yên nơi vùng quê…x2
    Giờ đây trong bóng tói thâm tâm nó giày vò muốn kêu một tiếng mẹ nhưng sợ phá nát gia đình họ… Mẹ nó đã có chồng mẹ nó có con riêng…mẹ của nó đang sống hạnh phúc em ấm lắm bạc tiền…nó buồn nó nghồi khóc nó thầm ước giá như…giá như không gặp mẹ thì nó đâu nghĩa về mọi thứ… Nó nhớ về ngày xưa một trời mưa tầm tạ… Mẹ của nó bỏ rơi nó để bước lên xe cùng người lạ.. Kể từ đó nó chỉ sống với ông bà…nó ăn chơi nghiện ghập rồi nó bị bắt vô nhà đá…nó hận nó hận mẹ nhưng nó thương mẹ rất là nhiều…nhưng nó không nhận lại mẹ vì lý do gì ai cũng hiểu…có phải định mệnh chộc đời nó quá trái ngang….. Có phải trong tiền kiếp nó đã gây nhiều tội ác…liệu rằng nó có thể xoá nỗi hận nó đang mang…liệu rằng nó có nhận lại mẹ chỉ còn là vấn đề thời gian.(x2)

  2. Đức Gòm says:

    Giọt nước mắt đẫm hàng mi ngày bố nó qua đời
    Rồi hàng mi đầy nước mắt ngày mà mẹ nó theo người
    Những lời dèm pha chê trách người hàng xóm nói ai cười
    Mẹ đi trong tủi nhục mặc cho bao lời nói hai người
    Ai sẽ lo cho nó khi ông bà ngoại đã già yếu?
    Ai chăm sóc cho nó được bằng như mẹ hiền dấu yêu?
    Ai chở nó đi học rồi lại đón nó mỗi chiều?
    Ai đắp chăn cho nó mỗi khi đêm lạnh gió điều hiêu?
    Em đã khóc rất là nhiều nhưng có ai xót xót cho em
    Nó thèm đồng tiền lẻ của mẹ cho nó để ăn kem
    Nó thèm tiếng à ơi của mẹ ru nó ngủ trong đêm
    Nhưng có lẽ sẽ là ký ức mà nó giấu sâu mãi trong tim.
    Vì mẹ đã nhẫn tâm bỏ em đứng khóc góc hiên nhà
    Theo người đàn ông lạ mẹ nhìn em không chút xót xa
    Tay mẹ rút vài trăm ngàn nhét vội cho ông bà
    Bước lên chiếc xe lạ rồi bóng mẹ dần dần xa.
    Và ngày tháng trôi qua, lời chế giễu, lời dèm pha
    Nó vẫn nghe vẫn biết, nó vẫn mặc kệ người ta
    Nhưng đâu đó trong suy nghĩ, nó vẫn không thể bỏ ngoài tai
    Những lời đó như động lực giúp nó cứ lao vào sa đà.
    Cứ thế nó bỏ học, bắt đầu biết cãi lời ông bà
    Ăn cắp hết tiền nhà, cùng tụi bạn bỏ đi xa
    Bước chân lên Sài Thành, nơi lộng lẫy xa hoa
    Bắt đầu tập tành chơi, thuốc phiện cùng cà phê với thuốc lá.
    Tập xiếc nỏ bồ đà rồi dần dần chơi với ma
    Khi túi không còn đạn, bắt đầu ăn cắp của người ta
    Cướp giật xin đểu, lập băng đâm chém với người lạ
    Rồi một ngày nó đã bị bắt khi giao hàng cấm trong quán bar.
    Toà tuyên án mức hình phạt là 8 năm ngồi trong nhà đá
    Đôi chân như ngã quỵ, không biết tới bao giờ được ra
    Tương lai như khép lại chẳng biết bao giờ nó được thả
    Nó được về với xã hội, nó sẽ được sống như người ta.
    Ngày nó vào trại chỉ có ông bà nó tới thăm
    Nó nói với ông bà là: "con nhớ mẹ lắm"
    Giọt nước mắt nó ngậm ngùi, ông bà chỉ biết ngồi lặng thầm
    Nó bước quay vào trong với một nỗi buồn sâu thẫm.
    Giấc ngủ đêm nay, nó muốn mơ mình thấy mẹ
    Thấy mẹ đến thăm nó và sẽ hát ru cho nó nghe
    Nó sẽ nằm trong lòng mẹ và ngủ một giấc thật là dài
    Nó sẽ ôm chặt lấy mẹ, giữ mẹ của nó lại mãi mãi.
    Nếu như ngày đó mẹ nó không bước theo đam mê
    Nếu mẹ ở lại thì cuộc đời nó đâu phải như thế
    Nếu như còn có mẹ thì tương lai nó đâu ê chề
    Và nếu nó còn có mẹ thì cuộc sống đã bình yên nơi vùng quê.
    Đôi lúc nó rất hận và dường như căm ghét mẹ lắm
    Mẹ bỏ rơi cuộc sống nó, con tàu nhỏ như bị đắm
    Giữa cuộc đời đầy cám dỗ với những con đường đi sai lầm
    Nó vấp ngã thật là đau rồi phải hối hận trong âm thầm.
    Giờ đây sau song sắt, bộ quần áo sọc trắng đen
    Giọt nước buồn lăn trên mắt đắm vào môi vị đắng men
    Ngồi đếm những vết cắt làm nước mắt càng đắng thêm
    Và đôi lúc lòng đâu tắt cái hình ảnh mẹ lấm lem.
    Nó đã rất rất là buồn khi mà mẹ không đến thăm
    Nó cứ chờ mẹ mãi, chờ mẹ hoài theo tháng năm
    Có lẽ mẹ đã quên thằng con hư như nó rồi
    Nhưng nó sẽ luôn mãi nhớ, luôn giữ hình ảnh mẹ mãi thôi.
    Giờ đây sau song sắt, bộ quần áo sọc trắng đen
    Giọt nước buồn lăn trên mắt đắm vào môi vị đắng men
    Ngồi đếm những vết cắt làm nước mắt càng đắng thêm
    Và đôi lúc lòng đâu tắt cái hình ảnh mẹ lấm lem.
    Nó đã rất rất là buồn khi mà mẹ không đến thăm
    Nó cứ chờ mẹ mãi, chờ mẹ hoài theo tháng năm
    Có lẽ mẹ đã quên thằng con hư như nó rồi
    Nhưng nó sẽ luôn mãi nhớ, luôn giữ hình ảnh mẹ mãi thôi.

  3. Cường ngô says:

    1 Khi dòng thư cũ vẫn còn lưu còn dòng người cũng dần thưa Cơn mưa càng nặng hạt còn lại xác lá mùa thu Nước mắt ai rơi trên khoé mắt muốn đễ mình lau khô nhưng ko thể Bàn tay cố với nhưng khoảng cách khá xa đễ dc nhẹ vuốt lên đôi má Anh biết mà em yêu anh thiết tha diết da miệt mài viết lên trên giấy những gì anh muốn nói Máy bay giấy hay gửi đến em những diều hằng đêm tôi mòn mỏi Vũng Tàu về đêm mỗi ô cửa 1 cách sống Khi những án bụi trần hàng ngày còn vương trên khuôn mặt đỏ hồng Là khi những giọt nức mắt củ 2 ta khẽ nhẹ rơi Là khi em nhìn anh mà chỉ khóc ko nói dc nên lời Kết thúc nhé em, anh ko đáng đâu Tập sống cho em cho chính bản thân đừng hờn trách nhau Rất đau khi phải nói ra câu chia tay Cơn mưa chợt tắt khi nhưng ánh nắng len qua hàng cây Em là tia nắng trên nhửng làn mây Hãy cho anh thấy nụ cười rạng rở trên đôi môi ấy Xin em ……… Xin em 1 lần dù chỉ 1 lần 1 lần thôi Hãy đễ anh ngắm nhìn em sau nhửng ánh hoàng hôn trên bờ môi Vì hết hôm nay qua ngay mai 2 chúng mình buông đôi tay Hãy đễ hp trôi theo dòng thời gian bất đầu từ ngày hôm nay Hãy để kỹ niệm của 2 đứa nhóc bay theo nhửng chiếc máy bay giấy Hãy để trai tim và nhửng gì con lại trong đó chỉ còn mình anh thấy Máy bay giấy hảy gửi lời rằng e hảy quên tôi Hãy để mình tôi gánh chịu mong em chấp nhận lời xin lỗi YoungBee: Quên anh dj em vi` hạnh phúc đó ko thực khi trang giấy đã bị nhòe vi`nhung vet ố như vết mực kkhi bao cam xuc suy nghi trong dau ko con viet ra tren giay thi hay de cho tinh cam do tan thanh may ay chiec may bay xep = giay tinh` cam em ngoi va` em gap tha len troi` sao troi` mua roi gio' kia vui` va mua lap chi~ con xac giay' bi vuong trên canh`dang dong dua vi` khi moi thu thay doi anh xa roi`thoi em dj trong con mua tinh iu do da bay that xa rat xa phia chân trời ko con anh mot minh em buoc dj tinh ta nay ay chia phoi dung khoc chj chi mong bo` mi thoi le roi nguoi wen anh dj nhe em ….. BjNhok: Quên anh đi đừng nhắc tên anh vào trong những giấc ngủ Anh ko dáng đễ nhận lấy tình cảm mà em dành cho anh đâu Xoá kí ức ngày hôm qua và bắt đầu lại ngày hôm nay Đừng lặng thinh theo nhửng kỷ niệm cùng chiếc máy bay giấy Buông đi em mong em hiểu mỗi con người 1 cách sống Ko phải mối tình nào cũng như truyện cổ tích mà em thường mơ mộng Quên anh đi và hãy xem như người con trai này ko có thực Trang giấy này sẽ tự chấm dứt khi cây bút trên tay đả cạn mực NazlyBu: từng chiếc lá thật vội vàng rơi thật nhẹ nhàng cuốn nỗi đau quay lại ngày a nói mình chia tay… xa thật xa e… yêu thật mong manh mặc dù e biết có 1 ngày hai ta sẽ mãi cách xa vậy thì những kỉ niệm đó chôn vùi nhớ khi đôi ta bên nhau a vẫn nói.. Sẽ luôn bên nhau đến suốt kiếp.. Nhưng 1 ngày a đổi thay còn đâu nữa.. E nhìn về phía cuối xa con đường chỉ có mình e lặng lẽ trong những kí ức trôi dạt Ngày em đi anh ko thể giữ đôi bàn tay yêu thương hôm nào Giọt lệ rơi hoen đôi bờ mi cũng bởi vì anh đã quá yếu mềm Giờ em vui bên ai có nhớ nơi này anh luôn luôn mong chờ Chờ bình minh ngày mai lên và em sẽ quay về Dẫu vẫn biết có lúc anh và em xa nhau hỡi người Mà lòng anh vẫn tin rằng ta sẽ bên nhau trọn kiếp Nhớ những ánh mắt đắm đuối em trao anh Nay yêu thương kia sao trôi đi quá nhanh Đành nhìn người bước đi và chúc e

    Xem thêm tại: http://loicakhuc.com/loi-bai-hat-chiec-may-bay-giay-duy-nguyen-bjnhok-nazlybu-one-bee/dcw.html

  4. Trương Tuấn ngọc says:

    Lạ , yêu , hy sinh rồi thương…
    Tình cảm luôn dẫn dắt ta đến những cảm xúc vô thường
    Ngọt ngào khi gần gũi , dày vò khi hiểu sai hướng
    Phút nhìn được ra điều gì đó , mỗi người đã mỗi con đường
    Khác chi anh và em…ngay lúc này.
    Hôm qua ôm lấy chặt nhau nay dáng chẳng còn muốn thấy
    Người bình thản quay lưng , kẻ khóc thét giữa trời mây
    Sự im lặng lên tiếng thay cho 2 từ chia tay
    Đời bảo vạn sự tuỳ duyên tất cả là do ý trời
    Phải an phận khi thuyền cặp bến chấp nhận khi thuyền xa khơi
    Nên cả khi em tuyệt tình gieo lời cuối khiến mắt anh rã rời
    Anh vẫn thương…dù tim nhói chẳng thể thốt ra lời
    Em biết không ! thực sự trên đời chẳng ai hợp ai
    Họ vượt qua tất cả cũng chỉ bởi vì nhau
    Và cho đến hôm nay anh vẫn yêu em đậm sâu
    Dù từ lâu em đã dứt khoát chuyện mình như chưa bắt đầu.
    …………………………………………

    Hoa nở là hữu tình , hoa rơi là vô ý
    Hoa nào rồi cũng tàn nhưng chưa bao giờ là vô tri
    Như chuyện mình có ngã ngũ , ngọt ngào hoá vô vị
    Anh vẫn nhớ em điên cuồng bất chấp mọi khía cạnh vô lý
    Dù biết anh trong em bây giờ , chỉ là hình hài 1 người dưng
    Không là bạn , không là thù , trong lòng cũng không còn chỗ đứng
    Nhưng anh vẫn thương , thương em , như cách mà anh vẫn từng
    Chỉ khác sự quan tâm bây giờ là âm thầm sau lưng
    Anh giả vờ hạnh phúc để không phải giải thích nổi buồn
    Tập quên em bằng mọi cách dù đó chưa bao giờ là điều anh muốn
    Nhưng “Sẽ ổn thôi” ! như cách em thường nói
    Mạch nước ngầm dù trôi về đâu vẫn sẽ âm ỉ nơi đầu nguồn
    Sau thăng trầm ! cũng đến lúc học cách buông…
    Im lặng và biến mất tự mình khắc ghi quá khứ
    Khắc kỷ niệm , anh khắc tên em trong tìm thức như chuyện hoa bất tử
    Không còn thấy , cũng chẳng thể chạm suốt đời chỉ để trong tim cất giữ
    ……………………………………

    Thế giới này là của anh và anh có quyền đi với em
    Bất sáng tất cả đèn xanh,anh chạy thật nhanh
    Với em kề bên vai và chai champaine em cầm trên tay
    Hết đêm nay uống không say đến ngày mai tiếp vài chai
    Em thích gì anh cho đó,em thích bentley anh vẫn cho
    Em thích villa anh vẫn lo,cho đến LV anh cũng có
    Chỉ cần em chới với anh là cả thế giới này thuộc về em
    Chỉ cần em đi với anh là những vấn để của em anh dẹp
    Nhưng em ơi đó là nếu,đó là mơ em vẩn rất kêu
    Thằng cường nó đi với em trong Ferrari còn anh thì kiếu
    Anh lớn lên từ đường phố chỗ xe hơi không có đường vô
    Chỗ công nhân ăn mì = xô,mỗi khi mưa xuống hứng nước = tô
    Chỗ em gọi là căn hộ còn chõ anh ở họ gọi là ổ
    Thế giới anh xài tiền việt còn thế giới em xài tiền đô
    Em đổ xăng thì được đầy bình còn anh đổ 5000 nó không cho đỗ
    Đi ngoài đường anh gặp được em anh xin số thì em say noooooo
    …………………………………………
    Con đốt điếu cần đễ cúng cho Di Lặc
    Cám ơn người đã bang quần áo con đang mặc
    Chén cơm con đang ăn, cong cần con đang cắt
    Cuộc sống con hôm nay con cám ơn người đã đễ mắt tới con
    Cuộc sống này có bao nhiêu điều đẹp
    Nhìn đâu đâu cũng đẹp, từ cây bông cho đến đôi dép, cây đẹp nhà đẹp
    Ngoài đường các em gái đang chạy xe trên đường Nguyễn Trãi e thẹn nhìn con
    Con đang được bay, bay như người say
    Quên hết cuộc đờii này nếu như con chết đêm nay
    Con phải hút cạn điếu này. Nghe một bài nhạc thật hay
    Tận hưởng đến giọt cuối cùng Mặt kệ rượu cay
    Một điếu, cho ae người cùng con giàu sinh ra tử
    Một điếu cho cha mẹ tội bất hiếu này khó tha thứ
    Một điếu dành cho Trời
    Một điếu dành cho Đất
    Một điếu, dành cho những người lạy trước bàn thờ khi con mất

  5. Ngọc Thuận Nguyễn Official says:

    Gió vẫn chờ mãi như bao khúc ca êm đềm
    Còn lại đây những ký ức dần xa anh rồi
    Người đã rời xa mãi những giấc mơ ngày xưa
    Còn đâu tiếng yêu chiều mưa

    Nụ hôn đó như giọt sương bên anh dường như câm lặng
    Giọt sương kia đã vỡ khi mưa vội rơi nơi này
    Bỏ lại đây một mình anh khóc…
    Khóc trong màn đêm ôm lạnh căm
    Mình anh với bao nhiêu niềm nhớ mong

    Khi con tim anh đã trao cho em
    Và khi con tim anh khát khao từng đêm
    Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
    Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
    Giờ đây đã biết em không còn là em

    Anh lặn lội về tận nơi góc phố lại nghe tiếng nói cô Tư hàng nước
    “Đâu rồi con bé hay đi cùng mày ở những lần đón đưa trước?”
    Anh mỉm cười nhìn trông thật tươi vì biết nơi đó em đang vui
    Góc phố kỷ niệm đang chưa bóng anh còn in hằn bao buồn tủi
    Gió vẫn còn đó nhưng cánh diều trôi dạt ở tận nơi đâu đây?
    Dáng diều sau đậm trong gió mà sao nhìn hoài chờ hoài vẫn lâu thấy
    Đây đâu… ngọn gió tươi mát trong lồng ngực diều
    Bao nhiêu… tình yêu đã mất khi gió đổi chiều
    Dù đã nhiều lần chống lại, để tình yêu đó được sống mãi
    Thế sao đã làm mọi cách mà anh chỉ biết con người mình bất tài
    Nói đi em công thức nào tính được gia tốc gió ngừng lay
    Và định luật nào chứng minh nếu không còn dây cánh diều kia đừng bay
    Tình yêu với em là trò chơi ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc
    Nhưng em nên biết bất cứ trò nào cũng có kẻ sẽ mua chuộc
    Chỉ tiếc cho anh chưa đủ dũng khí chấp nhận rằng diều đã bay xa
    Hay do anh ngốc không kịp nhận ra tình yeu từ lâu em đã nhoà

    Những kỷ niệm đó anh sẽ giữ mãi trong lòng
    Để một đêm ân ái thay bao lời yêu vô vọng
    Tình yêu giờ đã hết những kỷ niệm mỏng manh
    Người ơi… cớ sao bỏ đi…
    Ngày hôm ấy anh đã trao cho em nụ hôn bất ngờ
    Bàn tay em ôm lấy đôi vai của anh nhẹ nhàng
    Một tình yêu người đã mang đến khiến cho lòng anh thêm hạnh phúc
    Tình yêu mãi trong anh thật đắm say

    Bây giờ chẳng cần nói gì đâu… cứ trả lời anh một câu
    Diều kia đã bay vì gió hay vì em chẳng muốn giữ đâu
    Rồi người anh biết và yêu dù trời lạnh xiết bao nhiêu
    Tình cảm này vẫn vẹn nguyên chỉ là lặng im, cứ ngỡ đã tiêu hao nhiều
    Và… anh không thể nhớ câu chuyện mình có từ đâu
    Từ con gió vô tình đó hay cánh diều nằm đó từ lâu?
    Anh viết chữ buồn lên làn mây và bủa vây bằng nỗi nhớ
    Để con gió luồng qua kẽ tay mang cánh diều kia xa bờ
    Đừng trách anh không muốn giữ vì chính em đã cắt rời đoạn dây
    Mà cũng vì anh khờ… cố tìm con gió cho diều bay cao…
    Bay xa khỏi nơi này…
    Vậy trách ai bây giờ… trách anh khờ hay trách em dễ đổi thay?
    Lại là câu hỏi khi mọi thứ đã rồi… biết ai trả lời nổi đây
    Thôi thì buông tay em nhé.
    Cho kỉ niệm nơi đồng xanh đến bờ cát khẽ rời khoé mi
    Chỉ là câu chuyện cánh diều, người cầm dây và cơn gió
    Diều muốn gió thôi đi xa thì người cầm dây cũng đành từ bỏ

    Khi con tim anh đã trao cho em
    Và khi con tim anh khát khao từng đêm
    Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
    Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
    Giờ đây đã biết em không còn là em자세히 보기 간략히

Comments are closed.